Trương Tâm Thư
(LĐ) – Trầm cảnh Trung Phước không chỉ nức tiếng trong Nam ngoài Bắc, mà hương thơm còn lan xa khắp vùng Châu Á.
Trong những lễ lạt, đặc biệt là tết cổ truyền Việt Nam cũng như ở nhiều nước Châu Á, dường như không thể thiếu mùi trầm hương thanh thoát. Gần đây, xuất hiện những cây trầm cảnh với vẻ đẹp đặc dị được trưng bày. Đó chính là sản phẩm “độc quyền” mới chỉ có từ làng Trung Phước (xã Quế Trung, huyện Nông Sơn, tỉnh Quảng Nam) vốn chuyên nghề “ngậm ngải tìm trầm” sau khi giải nghệ đã sáng lập nên nghề mới. Trầm cảnh Trung Phước không chỉ nức tiếng trong Nam ngoài Bắc, mà hương thơm còn lan xa khắp vùng Châu Á.
Làng nghề trẻ
Bến sông Trung Phước thượng nguồn sông lớn Thu Bồn suốt những năm 70-80 thế kỷ trước là nơi giao thương sầm uất giữa miền xuôi và mạn ngược. Tại đây hình thành một “chợ đen” đầu mối buôn bán trầm hương quý hiếm quốc cấm khi ấy.
Ông Nguyễn Trường Bộ vốn là một tay “điệu” (tìm trầm) lão luyện, nhớ lại: “Trầm hương quý hiếm hơn là kỳ nam, chỉ có trong cổ thụ mục rữa giữa rừng thiêng nước độc, không dễ gì tìm được. Mỗi chuyến đi trầm phải cơm đùm gạo gói chui rúc hàng tháng trời với thú dữ, sốt rét rình rập, có thể mất mạng bất cứ lúc nào. Gọi là “ngậm ngải tìm trầm”, nên chi nghề này nhanh chóng lụi tàn do nguồn tài nguyên cạn kiệt, người trúng trầm thì ít mà người trắng tay bỏ mạng thì nhiều”.
Ông Bộ sớm bỏ làm “điệu” chuyển sang làm “tài kê” (buôn trầm), rồi nhanh chóng nắm bắt nghề chế tác trầm cảnh, trở thành một chủ cơ sở trầm cảnh lớn ở Trung Phước bây giờ.
Như một “duyên nghiệp”, các “điệu” và “tài kê” có thâm niên ở làng Trung Phước vốn quen hơi thuộc tính loại lâm sản đặc dị, sau khi không còn có thể “săn trầm”, vẫn tiếp tục gắn với mùi hương khó kiếm này bằng cách “đẻ” ra nghề chế tác trầm cảnh.
Đó là vào những năm 1990. Một trong những người “khai canh” là ông Trương Văn Mẫn, kể lại: “Hết thời trầm rục giữa rừng hoang dã, bọn tui mới nghĩ đến những cây dó bầu trong vườn rừng, vườn nhà. Vốn sau hàng mấy trăm năm, cây dó mới cho trầm tự nhiên, mà không phải cây nào cũng có trầm, thì biết đợi đến bao giờ? Chi bằng cứ “đẽo gỗ tìm trầm”, lại tìm ra sinh lộ, là trầm non mắt kiến, có thể chế tác thành trầm cảnh. Kịp lúc ở Quảng Nam việc làm trầm nhân tạo bằng cách bơm hóa chất vào cây dó bầu thành công, tạo nguồn nguyên liệu cho nghề”. Nghề mới từ đó mà truyền ra khắp làng. Cơ sở trầm cảnh của ông Mẫn giờ lớn nhất vùng.
Tuy tuổi làng nghề non trẻ, nhưng những “tổ nghề” tuổi đời trung niên đã kịp đưa ra “cơ sở lý luận” cũng như “phân loại sản phẩm” khá tường tận. Trầm cảnh chia làm hai loại: Trầm dó sanh và trầm nhúng.
Các chủ cơ sở trầm cảnh cho biết, muốn chế tác một cây trầm cảnh dó sanh loại đẹp thì cây dó tươi phải tuổi 30-40 năm, còn nguyên bộ rễ, thân to, nhiều mắt, nhiều nhánh, dầu trầm đen và dày. Cây dó được gọt tỉa sao cho những mắt kiến dầu nhỏ li ti lộ ra nguyên hình.
Nghề tỉa trầm không dành cho người “nóng hổi và bồng bột”, mà phải thật tỉ mẩn, kiên nhẫn, chỉ cần nhỡ tay một chút, vỡ một mắt kiến là toàn bộ thân kiến coi như hỏng, có chữa lại bằng cách dán keo cũng trở thành hàng “thứ phẩm”.
Một cây trầm cảnh loại nhỏ và vừa giá bán từ 2-20 triệu đồng, loại to từ 20-50 triệu đồng. Việc chế tác trầm dó nhúng cũng lắm công phu. Một chủ cơ sở “tiết lộ”: Hàm lượng tinh dầu trầm trong trầm nhúng chỉ khoảng 10%, còn lại là tinh dầu chiết xuất từ cây ô dước, cũng đen như dầu trầm, vẫn có mùi thơm nhẹ.
Cây dó tươi sau khi cưa ra, đục, tỉa sao cho hình dạng giống những cục trầm tự nhiên, đem phơi khô, bỏ vào hỗn hợp tinh dầu ô dước và trầm hương, nấu trong lò tự chế khoảng một tuần lễ rồi vớt ra tẩy rửa, tỉa lại lần thứ hai, cho ra sản phẩm trầm nhúng có màu đen óng từ trong ra ngoài, đốt vẫn thơm. Giá bán trầm nhúng trên thị trường hiện nay 1-1,2 triệu đồng/kg.
Làng nghề trẻ Trung Phước tự hào rằng sản phẩm trầm cảnh vừa mới chào đời đã sớm được thưởng thức xứng đáng, với cây trầm cảnh “có một không hai ở VN”, được đem đấu giá trực tiếp trên VTV trong chương trình “Nối vòng tay lớn” gây Quỹ Vì người nghèo đêm 31.12.2004 tại TPHCM, đạt giá “kỷ lục” 1,3 tỉ đồng.
Tác giả-nghệ nhân Lê Văn Tấn kể lại: “Cây trầm cảnh này cao gần 3m, do 10 thợ giỏi gọt từng sợi gỗ, vuốt từng mắt trầm li ti, chải chuốt tỉ mẩn suốt 2 tháng ròng mới xong”. Hiện Trung Phước có hàng chục cơ sở lớn nhỏ đạt doanh số vài trăm đến cả tỉ đồng mỗi năm với hàng trăm thợ trầm có thu nhập ổn định bình quân hằng tháng 1-2 triệu đồng – một con số khá cao ở vùng sơn địa vốn chỉ biết làm ruộng nhờ vào nước trời.
Bán dạo quốc tế
Không chỉ sáng tạo nghề, làng nghề trẻ Trung Phước còn tỏ ra khá tài giỏi trong việc đưa sản phẩm ra thị trường, hình thành mạng lưới tiêu thụ trầm cảnh với các doanh nghiệp tư nhân ở TPHCM, Đà Nẵng, Hà Nội, do chính những người làng Trung Phước gầy dựng. Trầm cảnh Trung Phước còn “tỏa hương” ra thị trường nhiều nước Châu Á.
Ông Trương Thanh Hiền – GĐ Cty TNHH trầm hương Nông Sơn – cho biết: “Trầm hương ngoài dùng để chế biến dược phẩm, nước hoa, còn để trưng bày làm cảnh, tỏa hương trong nhà, theo quan niệm tâm linh của người VN, Nhật, Trung Quốc và các nước Châu Á khác, là để trừ tà.
Người Nhật không đốt trầm như ở VN. Cây trầm cảnh khi mua về được họ để trong lồng kính có bộ điều chỉnh nhiệt, khi muốn thưởng thức chỉ cần điều chỉnh nhiệt độ đến 37,5oC là cây trầm cảnh sẽ tỏa hương ngào ngạt. Trà đạo của Nhật cũng không thể thiếu hương trầm.
Nói không ngoa, trầm Trung Phước mang lại giá trị cao phần lớn nhờ vào truyền thống thưởng thức dáng vẻ kỳ thú và mùi hương thoát tục từ trầm của dân Châu Á, đặc biệt của giới “quý tộc”. Một xâu chuỗi hạt đeo tay giá thành 50.000-60.000 đồng, khi xuất ra nước ngoài có giá trên 800.000 đồng. Các loại trầm cảnh tỉ lệ lợi nhuận còn cao hơn, có khi gấp cả mấy chục lần giá thành”.
Hấp dẫn thú vị nhất, chứng tỏ sự táo bạo, nhanh nhạy và cả cái máu liều luôn chảy giậm giật trong “dân trầm” Trung Phước, phải kể đến “đoạn” dân xóm núi này đưa sản phẩm ra nước ngoài để… bán dạo. Một trong những “tay liều tiên phong” được làng nghề ghi công, là ông Trương Văn Bê.
Ông Bê vẫn còn nhớ như in chuyến bán dạo đầu tiên, cách đây 2 năm: “Biết hàng trầm cao cấp chủ yếu tỏa hương ở nước ngoài với giá cao, tui nảy ý bán hàng tận ngọn, bèn gom hàng độc, một mình qua Bắc Kinh. Xuống sân bay, mang gói hàng bên mình, sau một hồi lơ láo giữa phố phường lồng lộng, tui vẫy đại chiếc taxi, cứ chỉ chạy thẳng, rồi dòm chừng thấy có cửa hàng mỹ nghệ là đập dừng xe.
Đầu tiên phải khoe hàng bằng cách đốt cháy cho họ ngửi mùi thơm để biết là trầm. Nếu họ có vẻ muốn mua, tui gọi điện thoại về nhà cho đứa em là sinh viên ngoại ngữ nói tiếng Trung với họ để làm giá. Được thì bán, không thì lại lên đường. Hơn mười ngày ở Bắc Kinh, cứ rứa mà kiếm gần 100 triệu đồng. Hú hồn vừa ra trận đã thắng ngay, thành công ngoài mong đợi. Bây giờ công việc chính của tui là lang thang tìm đối tác. Còn việc chế tác, đóng gói vận chuyển dành cho người nhà”.
Sau “kỳ tích” này, nhiều “dân liều” có máu mặt ở làng trầm nối bước chào hàng ở những vùng đất mới ngoài biên giới, đi bán dạo xuyên quốc gia. Ông Huỳnh Văn Thành kể: “Hồi mới đi lần đầu lơ lơ láo láo, không biết tiếng Trung không biết tiếng chi, nhưng nghe anh em rủ rê, cũng liều gom hàng đi theo, qua Trung Quốc.
Lúc rời khách sạn, vừa cầm cái danh thiếp của “hắn”, vừa lấy điện thoại di động bợp (chụp) cái mặt tiền “hắn” một phát nữa cho chắc ăn. Rồi đi lòng vòng phố xá săn cửa hàng mỹ nghệ để bán hàng, đến lúc về thì đưa cả danh thiếp lẫn hình trong điện thoại là tài xế chở tận nơi.
Chừ thì đã rành rẽ quá rồi. Sau kỳ hội chợ ở Côn Minh, rồi Bắc Kinh, nhiều sinh viên nước mình du học bên này nhận làm thông dịch viên, buôn bán hên xui, “trúng” thì trả thù lao hậu hĩnh 50-100USD/ngày, “trượt” thì chỉ tính tiền công nhật với nhau”.
Đến nay, hàng chục doanh nghiệp trầm cảnh Trung Phước tham gia đều đặn các hội chợ quốc tế từ Hồng Kông, Đài Loan, Trung Quốc đến Nhật Bản. Ông Nguyễn Văn Hoà – Trưởng phòng Công Thương huyện Nông Sơn – cho biết: “Huyện đã quy hoạch dành hẳn khu vực riêng cho làng nghề ở khu CN, cùng với đề án riêng khuyến công hỗ trợ phát triển nghề trầm cảnh, kỳ vọng tạo nên một thương hiệu mang tính đột phá cho địa phương”.
Còn ông Nguyễn Ngọc Toản – xuất thân “điệu” trầm Trung Phước, nay là GĐ Cty Fong San (TPHCM) – thổ lộ: “Quảng Nam hiện có cả ngàn hécta trồng dó bầu. Nhiều Cty tham gia buôn bán trầm cảnh và trồng dó bầu nguyên liệu, bao gồm cả hàng chục doanh nghiệp xuất thân từ Trung Phước như tôi. Riêng Cty tôi đã gầy dựng hàng chục trang trại với hàng nghìn hécta trồng dó từ Tây Nguyên đến Đông Nam Bộ. Chúng tôi hy vọng xây dựng một “chợ trầm” VN tầm cỡ thế giới”.
___________________________________________